Đánh giá: ‘Lịch sử ngôn ngữ của Philippines’

Tại sao người Philippines không nói tiếng Tây Ban Nha? Làm thế nào mà sự chiếm đóng của Anh tồn tại trong thời gian ngắn làm tê liệt Tây Ban Nha trên quần đảo? Và yếu tố nào góp phần vào sự trỗi dậy của ‘cái bẫy’ (chính trị gia truyền thống)?

Nếu bạn có hứng thú với lịch sử về đất nước bản địa mà bạn đã hoặc sắp làm việc. Tại sao không đọc qua nó nhỉ, thêm chút kiến thức sống sẽ dễ hòa nhập hơn mà, mất gì đâu. Thêm một cuốn sách hay bạn có thể tìm đọc trong thời gian cách ly cộng đồng.

Tất cả nằm trong ‘Lịch sử minh họa của Philippines’ được viết bởi nhà sử học Ray Canoy. Thứ làm cho điều này không giống như các cuốn sách lịch sử khác là nó có hình ảnh và minh họa thú vị và nhiều thông tin giúp nâng cao nội dung.

Cuốn sách này ấn tượng cả về nội dung và ngoại hình. Bìa trước là ảnh ghép của các bức ảnh mang tính biểu tượng và hầu hết mọi trang bên trong đều được minh họa bằng các hình ảnh được lựa chọn cẩn thận. 

Bố cục hấp dẫn. Sidebars màu đặt ra thông tin và dòng thời gian chi tiết từ c. 55.000 trước Công nguyên đến năm 2018 cung cấp một niên đại có giá trị về sự phát triển của nhân dân và quốc gia .

Các văn bản trong ngôn ngữ đơn giản, được viết tốt trong một cách hấp dẫn nhưng đầy học thuật. Cuốn sách, sau tất cả, là một loại hướng dẫn cho người mới bắt đầu về đất nước. Nó bao gồm các tiểu lục địa Sundaland cho đến nhiệm kỳ tổng thống của Rodrigo Duterte và cuộc xung đột Nine-Dash Line.

Sự lựa chọn các chủ đề của Tiến sĩ Canoy đưa ra cộng đồng người Philippines như một hình dạng do ảnh hưởng văn hóa từ một số nền văn minh thế giới.

Tôi đặc biệt đánh giá cao phần về các quốc gia thương mại ở Đông Nam Á chịu ảnh hưởng của văn hóa Phật giáo Ấn Độ giáo của Ấn Độ. Canoy gọi Srivijaya và Majapahit là “thalassocracies” (các quốc gia có quyền thống trị chủ yếu hàng hải) chứ không phải là “đế chế”, vì có những người ở một độ tuổi nhất định được dạy, để thống trị. Cuốn sách đã liên kết từ ‘đế chế’ với một vương quốc trên đất liền, quyền lực trên lãnh thổ, nhưng các quốc gia trên biển đã tạo ra các hệ thống ảnh hưởng lên văn hóa, lao động. Đó là mô tả thích hợp hơn về cách họ hoạt động.

Canoy cho biết thêm, các học giả gọi các thực thể chính trị sơ khai ở Đông Nam Á là một “chính thể mandala”, từ tiếng Phạn cho một vòng tròn nghi lễ đại diện cho vũ trụ. Ở mandalas, các mối quan hệ là các hệ thống phân cấp của người Viking tới sâu xa hơn trong xã hội Đông Á, dựa trên phong tục tập quán, chứ không phải là một chế độ phong kiến ​​chính thể nào đó. Đối với tôi, thông tin trong cuốn sách này đầy giá trị. Và có nhiều hơn nữa để tìm hiểu ở đây. Một câu hỏi hóc búa mà Tiến sĩ Canoy giải quyết cho tôi là tại sao người Philippines không bao giờ chấp nhận tiếng Tây Ban Nha như một ngôn ngữ, cũng như người dân của các thuộc địa Tây Ban Nha khác. Ông giải thích: Mặc dù chế độ quân chủ đã chỉ thị cho các nhà truyền giáo dạy tiếng Tây Ban Nha cho người bản địa kể từ những năm đầu thuộc địa, nhưng không bao giờ có chuyện hơn 10% dân số ngoài châu Âu nói tiếng Tây Ban Nha, hoặc có thể đọc hiểu một văn bản tiếng Tây Ban Nha ở mức độ trung bình.

Đây là phần lớn kết quả của thái độ truyền giáo nhấn mạnh đến sự dạy dỗ tôn giáo trong các ngôn ngữ khác nhau của quần đảo. Nói cách khác, có một sự mất kết nối giữa chính sách thuộc địa của Tây Ban Nha và chương trình nghị sự của Giáo hội. Cuốn sách được chia thành tám chương. 

  • Đầu tiên là ‘Giới thiệu: Cội nguồn Philippines,’ và là một chương tổng quan. 
  • Chương 2, “Cộng đồng trên một chiếc thuyền” nhìn vào tiền sử khu vực và lịch sử Philippines sớm đến năm 1500 sau Công nguyên.
  • Chương 3, “Nhà nước như một Tu viện”, liên quan đến kinh nghiệm thuộc địa dưới thời Tây Ban Nha từ 1500 đến 1800.
  • Chương 4, ‘Tưởng tượng một quốc gia’ là về Cách mạng Philippines, Cộng hòa Philippines đầu tiên và sự thất bại của Hoa Kỳ, 1800 đến 1910.
  • Chương 5, ‘Các thử nghiệm của’ Đồng hóa nhân từ ‘,’ kể về đất nước dưới sự cai trị của Mỹ , 1901 đến 1950.
  • Chương 6, ‘Nơi trưng bày dân chủ ở châu Á’, liên quan đến các sự kiện từ năm 1946 đến năm 1972,
  • Trong khi Chương 7, ‘Xã hội mới và hậu quả của nó’, xem xét kỷ nguyên Marcos cho đến Aquinos, từ 1970 đến 1992.
  • Chương 8, ‘ Các hình thức và thách thức mới, ‘liên quan đến sự phát triển từ năm 1986 đến nay.


Cuốn sách kết thúc với một cảnh báo về các bệnh hệ thống và những điểm yếu của người Phil, nhưng cũng chỉ ra khả năng phục hồi của đất nước của họ, cơ sở tài nguyên, lực lượng lao động lành nghề và hợp tác, và môi trường tự nhiên tuyệt đẹp cùng với nhiều nguồn vốn xã hội.

Các tài sản trên mạng sẽ giúp họ tồn tại, tìm ra các hình thức mới cho những thách thức cũ.

Sinh ra ở Cebu, Canoy có bằng Cử nhân Truyền thông đại học của Đại học Philippines-Cebu và Lịch sử Thạc sĩ của ông từ Đại học Cincinnati. Lịch sử tiến sĩ của ông là từ Đại học Indiana. Ông đã dạy Lịch sử Châu Âu với tư cách là phó giáo sư tại Đại học Oklahoma cho đến năm 2013.

Mike Hr (review)

Call Now

error: Content is protected !!